Bánh mì và cà phê là Combo đặc sản Sài Gòn, là một cặp đôi ngọt-đắng, giòn-thơm, mềm-cứng, mặn-ngọt. Đầy đủ gia vị, bổ sung lẫn nhau và làm cho nhau trở nên hoàn hảo. Y chang như Anh Đào và Trung Tín, cặp đôi nhỏ bé của tụi mình vậy.
Đào và Tín đều ở Malaysia làm việc nên Đào chủ yếu liên lạc với mình bằng điện thoại. Vì mình hay chat với khách ở trái múi giờ nên rất hay nói Đào “em ngủ dậy chưa?” nhưng thật ra hai nước cách nhau chỉ một tiếng đồng hồ. Đào về Việt Nam được vài lần trước ngày cưới, trong đó tụi mình có cùng đi uống Phúc Long một bữa, sẵn mình hỏi Đào: Hai em có cùng thích gì không? Nghĩ suy sao đó, Đào nói cả hai cùng thích cà phê, ngoài ra thì thấy trái ngược hết trơn. Mình thấy đám cưới này khó dễ sợ, vì ngoại trừ “thích mộc, thích lá, thích một cái cổng hoa đào ở nhà” thì thiếu dữ kiện để làm quá đi thôi.
Mình cùng bàn bạc với nhóm trang trí để khai thông đầu óc, cuối cùng ra được thiệt nhiều ý tưởng để biến hóa không gian đi theo sở thích của Cô dâu chú rể. Sát thiệt sát ngày, Đào báo là dời ra ngoài sân thay vì làm trong sảnh, cả nhóm lại cuống cuồng đổi đổi, sửa sửa để hợp với không gian mới. Cũng sát ngày luôn thì Tín quyết định hát tặng Đào thay vì làm clip mở màn như dự tính. Nói chung có một sự chạy đua không hề nhẹ với tất cả mọi sự chuẩn bị. Nhưng bù lại thì tụi mình có nụ cười của Đào, sự hài lòng của mẹ Đào và sự gật gù bắt tay của Tín. Những hạt cà phê, những ổ bánh mì, những loài hoa đơn giản qua bàn tay của Gấu Khìn Do It bỗng trở nên xinh xắn, ngăn nắp và ấn tượng. Ai bước vào cũng phải ngước nhìn, ngắm nghía và không thể ngừng xuýt xoa.
Nhắc đến mẹ Đào, cô là một người phụ nữ Việt Nam thời xưa điển hình. Cô tất bật xếp bàn thờ, lau chùi, sắp xếp. Lúc Đào muốn cùng cô chụp hình cho #TheLastSingleDay, cô cũng chối từ vì bận này bận kia, nói mãi luôn cô mới chịu chụp hình. Ngày cưới, mình đứng trong bếp phụ người nhà lại quả, cô chạy xuống bếp dặn “Con lại quả nhiều nhiều chứ đừng để nhà trai chê cười nha con!”. Mình thấy cô giống y như mẹ của mình, lúc nào cũng tươm tất, nghĩ cho đại cuộc, nghĩ cho ngày vui trọn vẹn. Cuối tiệc cô cảm ơn tụi mình thiệt nhiều vì “nếu không có mấy đứa thì cực lắm, không thể lo xuể”. Gia đình “3 người phụ nữ”: mẹ và 2 con gái cùng nhau thức, cùng nhau chuẩn bị, cùng nhau đi chợ và cùng nhau tươi cười chắc là hình ảnh mình yêu thích nhất của đám cưới Đào&Tín.
Ngày vui của Đào và Tín có rất nhiều vị khách lớn tuổi, đi từ nhiều nơi đến để chúc mừng. Ban đầu Đào và Tín sợ mọi thứ sẽ khó khăn vì khách mời không thích sự đổi mới. Nhưng các bà, các bác, các cô dì đều “enjoy” không khí mới mẻ đó. Buổi sáng thì cùng nhau góp ý để sắp xếp mọi thứ tốt nhất có thể, có hơi nóng cũng không hề cáu bẳng hay la lối. Còn buổi tối thì còn nhiệt tình hơn: Mọi người đến rất đúng giờ; Bảng ký tên Ổ bánh mì và Ly cà phê đầy ắp tràn ra vì ai cũng thích thú ký tên bỏ ống. Các anh chụp hình tất bật vì mọi người thích sân khấu, thích backdrop chụp hình nên ai cũng chụp chung rồi chụp riêng mải miết. Đào nói “em cười mỏi hàm luôn chị ơi” mà vẫn hết mình lăn xả vì ai cũng là người thân, người quen, đến đám cưới với nhiều sự chúc phúc đủ đầy.
Đào và Tín về lại Malaysia ngay ngày hôm sau với tin nhắn cảm ơn dài chan chứa. Bản thân mình làm Wedding Planner, đi theo công cuộc tổ chức đám cưới từ xa này, mình thấy quý trọng và yêu mến cô gái nhỏ xíu này vô cùng. Có những điều rất nhỏ, giản đơn nhưng đủ để nói lên sự chu đáo, tử tế của cô gái này. Thật không biết nói gì hơn là cầu chúc sự vui vẻ, thoải mái luôn đến với hai em, như cách hai em đã chọn để tổ chức đám cưới vào tháng 12 năm 2017 này vậy.
Mong ngày gặp lại tại Việt Nam, với tràn trề niềm hạnh phúc.
Anh Đào & Trung Tín
Venue: Continental Hotel
Wedding Planner: ATtu
Assistant of Wedding Planner: Kian
House Decor: Dung Phương & Gấu Khìn Do It
Party Decor: Gấu Khìn Do It
Guest Book: Yada
Photos: Team Key Deu
Pre Wedding: Éclair Joli
MC: Thụy Đằng