“Em Xuân ơi, cám ơn em đã chịu lấy anh. Anh cam đoan 100% chắc chắn là em sẽ hạnh phúc đó nha”
Akira là chú rể người Nhật, nói không sõi tiếng Việt nhưng mình lại rất thích giọng nói, phát âm ngộ ngộ của anh. Nhất là khi anh gọi “Em Xuân ơi”, tình cảm vô cùng luôn á. Ngày trước mình hay ngưỡng mộ sự thể hiện tình cảm của các cặp phương Tây nhưng từ lúc gặp chị Xuân và anh Akira thì mình lại thấy thích cách anh chị trao gửi tình cảm cho nhau vô cùng. Từ trong ánh mắt, giọng điệu; không phô trương, có chút ngại ngùng, ngọt ngào và hết sức tình cảm.
Buổi tối hôm ấy, Akira đã phát biểu bằng Tiếng Việt dù phát âm không chuẩn, dù bập bè từng tiếng nhưng với tình cảm chân thành, muốn cám ơn đến mẹ chị Xuân, ba chị Xuân ở nơi xa nào đó, đến tất cả mọi người đến chung vui cùng anh chị. Và đến “Em Xuân” người mà anh hứa sẽ là “Vệ sĩ” suốt quãng đời còn lại. Từ giờ có thêm một gia đình yêu thương “Em Xuân” như con gái ruột và có thêm một gia đình yêu thương Akira như đứa con hiếu thảo trong nhà.
Chị Xuân làm thiết kế cho một công ty event nên khá bận rộn, mình và chị toàn gọi facetime với nhau vào cái giấc 10h-11h đêm y như ở lệch múi giờ nhau vậy đó. Mà mỗi lần như vậy là có khi nói đến vài tiếng đồng hồ, không chỉ nói chuyện đám cưới mà còn tâm sự đủ thứ chuyện trên trời, trên mây, trên gió… Chị kể cho mình nghe về ước muốn kiếp sau của anh Akira, của chị, về sự cố gắng, chăm chỉ và mong muốn tự do. Chị kể về những chú mèo chị nuôi, Kuro và Shiro như những em bé phá phách và lém lĩnh. Kể về ngày anh chị quen nhau ra sao, ấn tượng đầu tiên của chị về anh nó hài hước cỡ nào, về những sự ngô nghê và cả chân thành của anh nữa. Và mình hiểu tại sao anh lại thương chị đến thế, người con gái giàu tình cảm, biết quan tâm đến mọi người nhưng vẫn rất độc lập, mạnh mẽ và còn xinh đẹp ngút trời (như lời chị nhận xét haha)
Trong đám cưới chị để ý đến từng chi tiết nhỏ, mỗi chi tiết đều là sự chân thành, quan tâm và trân trọng của chị đến từng vị khách mời. Chị chuẩn bị một slide đón khách khác thường, chiếu hình ảnh từng vị khách đến chung vui. Mỗi món quà đặt trên bàn đều được chuẩn bị kỹ càng từ khâu chọn loại trà nào, loại mật ong nào rồi đóng gói và cả viết tay tên từng người. Anh chị đến từng bàn, cám ơn từng người vì đã ở đây với mình trong ngày đặc biệt này. Cám ơn vì đã yêu thương vợ chồng mình, yêu thương gia đình mình và là một phần đặc biệt trong cuộc sống của anh chị.
Và chị còn sốt sắng giải ế cho hội bạn gái thân thiết nữa chứ. Chị, mình và MC đã thảo luận sôi nổi trước đó để nghĩ trò chơi cho phụ dâu và phụ rể làm quen với nhau và làm sao có cái hẹn thiệt chính đáng nữa chớ. Đặc biệt hơn cả là thay vì tung hoa cưới 1 lần như người ta thì Team planner đã chuẩn bị tức tốc hơn chục bó hoa nhỏ xinh từ việc gom hoa lối đi, gom hoa sân khấu, đủ mọi nơi để cho CD tung hoa. Anh chị cùng hôn lên từng bó hoa được tung ra với lời chúc ai nhận được đều sẽ gặp được một tình yêu ngọt ngào như của anh chị vậy đó. Và hôm ấy, tình yêu được trao gửi đi thật nhiều và mong may mắn cũng đến được với thật nhiều cô gái và chàng trai.
Mặc dù không nhận được bó hoa cưới dù lớn hay bé kia nhưng em cũng cảm thấy thật may mắn vì mình đã được gặp anh chị, được làm việc với nhau và còn chơi với nhau sau đám cưới nữa (bài viết này được viết khá lâu sau đám cưới, sau những lần hẹn đi ăn trưa, tặng cây, tặng đồ cho nhau hihi) Nhờ anh chị mà em làm quen được vài đối tác mới, vừa dễ thương vừa xịn xò, cái duyên này nối cái duyên kia heng! Cám ơn thật nhiều vì đã là Cô dâu Chú rể của em, giúp em học được rất nhiều điều <3
“Em Xuân” và Akira
Venue: Sân vườn Nikko Hotel
Wedding planner: Kian
Photo: 1991 Photo
BTS: Tito Nguyễn Bá Nguyên